3 Điều Tuyệt Đối không nên nói để an yên cả cuộc đời
Chúng ta đừng bao giờ cho rằng nói chuyện là một chuyện đơn giản, trong tất cả các hành vi của con người, nói chuyện là hành vi cần tới trình độ nhất, người có trình độ, nói ra cả một cuộc đời tươi đẹp, người không có trình độ thường là “họa từ miệng mà ra“.
Đây chính là lý do vì sao mà người xưa luôn nhấn mạnh “im lặng là vàng”, nói mà không nói ra được những điều hay lẽ phải, vậy thì tốt nhất đừng nói ra thì hơn.
Và trong cuộc sống, có 3 điều ta tuyệt đối không nên nói để cả cuộc đời chúng ta được an yên.Để tìm hiểu thế nào thì ngày hôm nay hãy cùng Kênh Tử Vi chúng ta cùng nhau đi tìm hiểu trong bài viết dưới đây nhé!
1.Điều không nên nói số 1 : Không nói xấu sau lưng người khác
Có những điều ta cứ nghĩ rằng, chúng chỉ đơn giản là một hành động nhỏ. Nhưng nếu phân tích cho sâu xa thì điều đó cũng có thể trở thành tội lỗi, hay là đang gieo nghiệp chướng .Một trong những điều ấy chính là “Nói xấu sau lưng người khác”.
Hiểu một cách đơn giản nhất, nói xấu sau lưng là việc bàn luận, nói về những điều mà ta không ưa ở một ai đó bằng cái nhìn mang tính chủ quan (bao gồm cả điều tốt và điều xấu) với một người khác một cách lén lút, không quang minh chính đại, sau lưng người khác.
Ở mức độ nghiêm trọng hơn, nói xấu sau lưng là sự gièm pha, bôi nhọ, bóp méo hình ảnh của một người nào đó với mục đích không tốt, thiếu thiện chí.Trong cuộc sống chúng ta thì không phải điều gì cũng xảy ra một cách hợp lý, theo ý muốn chủ quan của mình.
Và hơn nữa, không phải ai ai cũng đều là người tốt đẹp, người hoàn hảo, người làm vừa lòng chúng ta.Và do đó, khi có những điều không như ý xảy đến với ta, thì một tâm lý bình thường sẽ phát sinh, đó là tâm bực dọc, khó chịu, bị ức chế.
Rồi từ tâm ức chế, sẽ dẫn đến việc muốn thổ lộ với người khác để giải bày những tâm tư.Và thế là chuyện «nói xấu sau lưng người khác», cũng hình thành từ đó .Có rất nhiều đối tượng, để một người nào đó nói xấu, cụ thể :
Con dâu nói xấu mẹ chồng :Vợ nói xấu chồng :Con cái nói xấu cha mẹ, anh em, dòng họ :Bạn bè nói xấu lẫn nhau :Nhân viên nói xấu người chủ :Nhân viên nói xấu quản lý cấp trên :Dân nói xấu chính quyền :Người trong gia đình thì nói xấu hàng xóm láng giềng
Ai cũng có câu chuyện của riêng mình, nếu bạn chưa thực sự hiểu thì tốt nhất chớ nên đánh giá. Cũng giống như vậy, đừng quá bận tâm khi ai đó nói xấu mình. Theo quan niệm của Phật giáo, nói xấu người khác tức là nói điều đơm đặt, nói sau lưng với thái độ không tốt đẹp chính là tội “vọng ngữ”. Khi nói xấu sau lưng người khác ta đang tự tạo “nghiệp” cho chính mình.
Nói lời vô ích thì càng nói càng lãng phí thời gian. Nói lời ác nghiệt khiến người khác tổn thương, càng nói nhiều lại càng hại mình hại người. Còn nói lời xấu xa sau lưng người khác thì càng nói, bạn càng khiến mọi người xa lánh mình.
“Nhân chi sơ, tính bản thiện”, con người ta sinh ra đã có phần thiện trong mình, nên đối đãi với người bằng tấm lòng thiện lương, mỗi lời thiện có thể “ấm 3 đông” chính là vậy.
“Học ăn học nói, học gói học mở”, mỗi người chúng ta phải biết cách để kiểm soát lời nói của mình. Khi nói chuyện với người khác, chớ nên để chủ đề cuộc nói chuyện biến thành cuộc nói xấu, đấu tố người không có mặt ở đó. Ở đời luôn có luật Nhân – Quả, đừng nói xấu hay làm chuyện hại người, chính bạn chứ không phải ai khác sẽ phải gánh nghiệp của mình.
Khi ta đang nói xấu người khác chính là ta đang tạo tác nhân cho người khác nói xấu mình. Nói xấu người khác cũng chính là bỏ lỡ cơ hội để yêu thương, đừng để mình có cách nói chuyện khiến khẩu nghiệp chất chồng.
2.Điều không nên nói số 2 : Không nói lời ngông cuồng
Giao tiếp là một chuyện không hề đơn giản, cần phải có quá trình rèn luyện. Trong tất cả các hành vi của con người, nói chuyện là hành vi cần tới nhiều trình độ nhất. Họa từ miệng mà ra, người không có trình độ dễ rước họa vào thân, người khôn ngoan sẽ nói ra lời vàng ý ngọc khiến mọi chuyện hanh thông, suôn sẻ.
Đây chính là lý do mà người xưa thường nhấn mạnh câu nói: Im lặng là vàng. Nếu không biết gì, không nói ra được những lời hay ho thì tốt nhất nên im lặng còn hơn. Làm người phải hiểu được rằng, những lời nói ra sẽ có giá trị hơn sự im lặng; nếu không thể đảm bảo được “lời nói thắng sự im lặng” thì tốt nhất không nên nói gì.
Theo lời Phật dạy, sống khiêm tốn mới là đỉnh cao của trí tuệ, còn tự cao tự đại chính là thất bại lớn nhất của đời người. Con người ta khi đạt được một chút thành tựu mà không biết kiểm soát bản thân thì dễ trở nên dương dương tự đắc, cho rằng mình có thể hơn tất cả mọi người.
Buông lời ngông cuồng cũng chính là ta tự mình đi lạc vào trong màn sương mù mờ ảo nhưng chẳng thể tìm thấy phương hướng cho mình. Lớp sương mù ấy là những tiếng tung hô, ca ngợi của người khác, cũng có thể chính là lời tự đắc của bản thân ta, song nó đều để lại hậu quả khôn lường.
Cổ nhân dạy: Trời cuồng ắt có mưa, người ngông ắt gặp họa. Người ngông cuồng chưa bao giờ có kết cục tốt đẹp. Người có trí, có dũng sẽ không bao giờ bộc lộ thói kiêu căng, huênh hoang với mọi người.
Những người khiêm tốn, biết giữ gìn hòa khí sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng. Người ngông cuồng dù vinh quang được trong chốc lát nhưng lại bị người người xa lánh, ghét bỏ.
Sống ở đời ai cũng có chút tự luyến. Tất nhiên, sự tự luyến này có thể vừa là cái gốc của sự tự tin, nhưng cũng có thể là căn nguyên của sự tự phụ. Một khi đã mở miệng nói ra những lời ngông cuồng, bạn sẽ trở thành kẻ tự phụ trong mắt người khác. Vì thế, với những lời ngông cuồng tuyệt đối đừng nên nói.
Núi cao sẽ có núi cao hơn, người tài giỏi ắt sẽ có người tài giỏi hơn. Sống ở đời khiêm tốn chưa bao giờ là thừa. Tốt nhất nên biết điều một chút, tự cao tự đại chỉ khiến bản thân chuốc thêm khó khăn, rắc rối mà thôi.
Sống trên đời, kẻ tự mãn, tự cho mình là tài giỏi dễ gặp phải thất bại vì sự đố kị, ganh ghét của nhiều người, thành công khó lòng đạt được. Cái mà con người thể hiện trước mặt người khác chính là lời nói và hành vi của mình. Lời nói là thứ trực tiếp tác động lên đối phương, thế nên nói chuyện kị nhất là buông lời ngông cuồng. Cuồng gây chú ý, cuồng cũng gây căm ghét, hãy nhớ lời Phật dạy, nếu không tai họa sẽ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
3.Điều không nên nói số 3: Không phàn nàn khi gặp chuyện
Mọi người thường nói rằng cuộc sống luôn công bằng, nhưng thực tế không như vậy đâu. Bất luận nó có công bằng hay không chúng ta cũng đừng phàn nàn. Một lần phàn nàn, tất phải nhận lấy thất bại !
Trong cuộc sống xung quanh, chúng ta luôn có thể gặp mặt kiểu người như thế này: Mỗi lần nói chuyện đều bắt đầu bằng những lời phàn nàn, mà nói tới nói lui vẫn luôn là những chuyện tương tự như vậy. Họ phàn nàn nhiều tới mức khiến người xung quanh cũng bị ảnh hưởng bởi cảm giác ai oán và khó chịu đó.
Cho dù bạn bè hay người thân có thể ra tay giúp đỡ, giải quyết những phiền não mà người đó kể thì tâm tình của những người hay phàn nàn vẫn không chuyển biến tốt lên. Lần gặp mặt tiếp theo, người nghe vẫn bị cuốn vào một vòng lặp vô tận, hết bất lực này đến bất lực khác và phàn nàn vẫn hoàn phàn nàn.
Không có gì sai khi nhận thức được những khó khăn và rủi ro của một tình huống nhưng có một sự khác biệt lớn khi bạn quyết định từ bỏ và phàn nàn về những khó khăn hay rủi ro đó. Lúc đó bạn đã tin rằng bạn là nạn nhân chứ không phải là người chiến thắng. Và khi chúng ta kêu ca về mọi thứ xung quanh, chúng ta sẽ giống như một đứa trẻ luôn đòi hỏi mọi thứ phải tốt đẹp với mình.
Cuộc sống này ngắn ngủi lắm, nếu lỡ có chuyện gì thì hãy tìm cách giải quyết, bởi chúng ta sẽ chẳng có đủ thời gian để phàn nàn. Giữa đất trời mênh mông vô tận, con người chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi, ai sẽ lắng nghe lời phàn nàn của bạn?
Người sống trên đời này, phàn nàn một ngày chi bằng cố gắng một ngày. Chỉ có sự cố gắng và nỗ lực của bản thân mình thì mới nhìn thấy ánh sáng của bình minh ngày mới.chớ nên nói những điều này, bởi suy cho cùng thì nó cũng sẽ chẳng mang lại ích lợi gì.
Cuộc đời rất dài, mỗi điều bạn phàn nàn đều không hề thay đổi thì lâu dần, chính vấn đề và quan điểm nhìn nhận của bạn sẽ trở nên “biến chất”. Thay vì tìm cách giải quyết vấn đề, bạn bắt đầu tránh nặng tìm nhẹ mà hướng suy nghĩ của mình theo một hướng khác
Việc than phiền về những khó khăn trên con đường sự nghiệp của bạn chỉ chứng tỏ một điều: Bạn đang bất lực với nó.
Đây là một vòng tuần hoàn ác tính không ngừng lặp lại và biến chất: Bởi vì sợ hãi mà trốn tránh phàn nàn, bởi vì tránh nặng tìm nhẹ cho nên vấn đề không được giải quyết, vì vấn đề không được giải quyết cho nên tiếp tục phàn nàn, tiếp tục tránh nặng tìm nhẹ…
Người bên cạnh cũng không biết vấn đề nằm ở đâu, hoặc là biết nhưng nói cũng chẳng có tác dụng gì. Sau đó, thời gian càng lâu, mọi người cũng ngày càng mất kiên nhẫn, không muốn nghe những lời kêu ca phàn nàn của kẻ đó nữa.
Chuyện rắc rối bạn đang gặp phải chẳng vì lời phàn nàn của bạn mà tiêu tan, người đã bỏ bạn đi chẳng vì lời phàn nàn của bạn mà quay lại, hà cớ gì chúng ta lại làm những chuyện tốn công vô ích như vậy.
Nói nhiều lời sân hận, bạn bè bằng hữu rời xa, mà người khác tất sẽ xem thường ta. Thay vì than phiền, hãy nỗ lực phấn đấu. Hãy coi khó khăn là động lực và cố gắng vượt qua để đạt được thành công. Nhớ tu miệng trước khi tu thân để đời đời hưởng phúc.