4 món nợ tuyệt đối không nên NỢ bất kể là ai để có được CUỘC ĐỜI AN NHIÊN
Kính thưa quý vị và các bạn, trong cuộc đời này, việc nợ nần là điều không ai có thể tránh khỏi.Có những món nợ được coi là tiên thiên, định sẵn khi người ta vừa chào đời, lại có những món nợ xuất hiện khi người ta bước chân vào dòng đời, chịu bao xô đẩy thăng trầm của số phận.
Cho đến khi người ta nhắm mắt xuôi tay, đa số các món nợ có thể được hóa giải, nhưng trong vài trường hợp đặc biệt, vẫn có món nợ phải truyền cho hậu thế.Nhưng ân nghĩa nào cũng nên có điểm dừng. Chúng ta không nên nhận quá nhiều bởi như vậy sẽ khiến ta tổn phước và quay trở lại mắc nợ món nợ ân nghĩa.
Nhân gian cũng thường có câu, trong các món nợ đời thì ân nghĩa là món nợ khó trả nhất.Trên đời này nếu không muốn đánh mất tình thân, tình cảm bạn bè thì tốt nhất có những thứ đừng để mắc nợ nhau. Tình cảm rất khó mới có thể gầy dựng được, tìm cách vun đắp, giữ gìn còn khó hơn. Thế nên nếu thực sự yêu thương, quý mến ai đó, tốt nhất bạn đừng để mắc 4 món nợ sau, cho dù đó là người thân ruột thịt.
Để tìm hiểu xem 4 món nợ trong cuộc đời mà ta không nên “nợ” sẽ là gì, thì xin kính mời các bạn hãy cùng Kênh Tử Vi chúng ta cùng nhau đi tìm hiểu trong bài viết dưới đây nhé
1.Món nợ thứ nhất : Nợ trách nhiệm
Người xưa vẫn bảo: “Nợ tiền thì dễ trả chứ nợ tình thì trả cả đời cũng không hết”. Trên đời này chắc chắn bạn sẽ không tránh khỏi những lúc gặp khó khăn, trắc trở.Nhìn sâu vào các mối quan hệ cuộc sống thì ta thấy câu nói đó đúng vô cùng. Trong các mối quan hệ xã hội cũng như thâm tình, người mà ta chịu nhiều ân nghĩa nhất đó là cha mẹ.
Ân nghĩa mà cha mẹ dành cho ta được ví như “núi thái sơn”, như “biển thái bình”, nên cả cuộc đời ta dù có sống tốt với cha mẹ đến nhường nào, ta cũng không thể nào trả hết được.Chính vì vậy mà những người làm con tử tế thường là những người có nhiều day dứt nhất về cha mẹ mình. Bởi với ân tình của bố mẹ, báo đáp bao nhiêu ta cũng thấy chưa đủ bởi những ân tình mà họ đã dành cho cuộc đời ta.
Món nợ ân tình đối với mẹ cha ta thường chỉ có thể trả được vào những kiếp sau. Có thể ta sẽ làm cha mẹ của mẹ cha ta thì mới mong trả hết. Dù mẹ cha ta không đòi ta phải trả nhưng luật nhân quả bắt ta phải trả. Mà luật nhân quả thì không trừ bất cứ một ai.
Vì đây là món nợ khó trả nên trong các mối quan hệ xã hội, nếu ta nhận nhiều ân tình của nhiều người thì ta sẽ càng mắc nợ nhiều. Mà càng mắc nợ nhiều thì cuộc sống của chúng ta sẽ khó bình yên.Bởi với cha mẹ ta, dù ân nghĩa mà họ cho ta là vời vợi, là thâm sâu nhưng họ không bắt ta phải trả. Còn với người đời thì khó ai “nước mắt chảy xuôi” đối với ta, yêu thương ta mà không đòi hỏi ta phải báo đáp.
Điều này dễ thấy nhất trong các mối quan hệ đồng sự, đồng nghiệp. Nhiều người được cấp trên ưu ái giúp đỡ và họ xem đó là may mắn của cuộc đời mình và vô tư nhận lấy. Họ không biết rằng khi nhận sự giúp đỡ của người cấp trên đó chính là mình đang nợ người đó món nợ ân tình.
Mà ân tình thì khó đong đếm nên nhiều khi về sau, dù ta có cố gắng bao nhiêu thì người đã cho ta ân tình ngày trước cũng cảm thấy không bao giờ đủ.Và chính bởi vậy, nên khi ta vô tư nhận lấy sự giúp đỡ của người khác mà không suy nghĩ trước sau rằng mình có đủ khả năng trả được cho người đó không, người đó có vừa lòng về ta không… thì chính ta đang làm khó cho tương lai của mình.
Cha mẹ cũng có nhiều kiểu cha mẹ khác nhau, có cha mẹ nóng nảy, có cha mẹ thiên vị con cái, cũng có cha mẹ nghèo khó, có cha mẹ ốm đau, có cha mẹ cổ hủ, có cha mẹ già cả, lẩm cẩm dần vì tuổi tác…
Mỗi một người trong chúng ta sinh ra đều làm con, sau này rồi lại trở thành cha mẹ.Chỉ đến khi nào trở thành bậc làm cha, làm mẹ chúng ta mới có thể thấu hiểu được những cực nhọc, vất vả khi xưa cha mẹ chúng ta đã từng vì chúng ta mà vất vả.
Bất luận dù cha mẹ có thế nào cũng hãy học cách yêu thương, hiếu thuận và tôn trọng họ.Lý do mà các vua chúa ngày xưa khi lựa chọn quan lại đều đặt lòng hiếu thảo lên đầu.Bởi vì, đến cả cha mẹ sinh ra, nuôi nấng mình còn không bao dung thì người đó chỉ là kẻ hẹp hòi, tính toán. Mà đã là kẻ hẹp hòi thì lấy đâu ra tự tin mình có thể làm được việc lớn.
Trên đời dù là tài sản, danh dự hay địa vị đều chỉ ở bên ngoài. Chỉ có đạo đức, đức hạnh mới là gốc. Vì thế, còn sớm hãy chăm sóc thật tốt cho cha mẹ mình, đừng để món nợ này không có cơ hội để trả.Nếu bạn là một người con bạn phải có trách nhiệm hiếu kính, chăm sóc ông bà, cha mẹ, những người đã có công sinh thành và nuôi dưỡng bạn, tuyệt đối không được rũ bỏ trách nhiệm này hay nói cách khác đó là món nợ trách nhiệm của người làm con đối với bậc sinh thành mà bạn cần phải trả.
Còn nếu bạn là người cha người mẹ thì trách nhiệm của bạn chính là nuôi dưỡng, chăm sóc giáo dục cũng như định hướng tư tưởng cho con mình, để con mình có thể trưởng thành trong môi trường tốt, nhận được nền giáo dục văn minh, đúng đắn.
Khi là vợ chồng, bạn phải có trách nhiệm thủy chung, tôn trọng đối phương, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, buồn vui của cuộc sống. Người ta nói phải tu ngàn năm mới có duyên làm vợ chồng, cho nên đừng nợ chồng hay vợ bạn sự chân thành và khoan dung.
Và, nếu là anh chị em ruột thịt trong một nhà, món nợ bạn phải nhớ là hãy sống có trách nhiệm yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ anh chị em.
2.Món nợ thứ 2 : Nợ ân tình
Khi bạn nhận được sự giúp đỡ từ một người khác, dù đó là cứu mạng, chăm sóc,cho tiền bạc vật chất hay giúp đỡ bằng công sức, sự hướng dẫn, lời khuyên cho thì chúng ta sẽ mắc phải một món nợ ân tình hay còn gọi là món nợ bao gồm món nợ về “vật chất” và món nợ về “tình cảm” của người đó.
Nợ ân tình hiểu theo nghĩa rộng là tất cả các món nợ cả về “Vật chất” và “Tình cảm”. Cần phân biệt với “Nợ tình” hay còn gọi là “nợ tình cảm”. Tình cảm ở đây có thể là tình yêu, tình cảm gia đình, anh em, bạn bè, Chăm sóc, quan tâm, chia sẽ và giúp đỡ nhau về tinh thần.
Nhiều người vẫn hiểu nhầm “duyên nợ” là nợ tình cảm. Thực ra, món nợ ân tình chỉ là một trong những “món nợ ân tình”.Khi đã vì sự sủng ái của người khác, người với người có lương tâm, họ sẽ có tâm lý muốn trả, trả ngay trong nợ ân tình . họ sẽ tìm cơ hội và cách giải quyết món nợ ân tình đó bằng vật chất, tinh thần, sự dạy dỗ …
Nhưng xã hội cũng không thiếu những kẻ vô ơn, không muốn báo đáp, hoặc vì hoàn cảnh mà không trả ơn được. trong trường hợp này, món nợ ân tình được lưu giữ trong nhiều kiếp sau.
Trong quan hệ giữa người với người, tồn tại một món nợ mà ta bắt buộc phải trả, đó là nợ ân tình, thứ sinh ra khi nhờ người khác giúp đỡ. Ví dụ một người cho vay 100 triệu đồng, sau đó bạn trả lại 102 triệu đồng, khoản dư này như lời cảm ơn.
Nhưng món nợ này chưa dứt. Có thể đối phương sẽ nghĩ “Lần này tôi giúp bạn, lần sau sẽ đến lượt bạn giúp tôi”. Lúc họ thỉnh cầu, bạn sẽ không thể từ chối. Gặp phải người có ý định xấu, bạn có thể trả mãi không hết món nợ ân tình.
Vì vậy khi gặp khó khăn, ngay từ đầu hãy lường trước tình huống này. Cố gắng tự thân tự lực, nếu không thể giải quyết được mới nên nhờ cậy.
Bạn có thể sẽ tự hỏi rằng, đã là người thân thì làm sao có thể tránh được món nợ ân tình này? Bởi lẽ những người thân thiết ruột thịt, một nhà vẫn luôn tự nguyện làm mọi việc cho nhau, giúp đỡ nhau mà không cần lý do tại sao phải giúp, không đòi hỏi yêu cầu hay đền đáp.
Chính vì lẽ đó mà chúng ta càng nên tỉnh táo để sống một cách trọn vẹn với lương tâm của mình. Đừng ỷ lại, đừng nghĩ đó là việc hiển nhiên họ phải làm họ nên làm, đừng coi đó là bổn phận hay nghĩa vụ của họ. Người giúp ta một thì mình phải trả một hoặc gấp đôi hoặc thậm chí là hơn nữa.
Và khi ta giúp đỡ người nào đó đừng quá hy vọng và mong chờ rằng họ phải trả ơn cho chúng ta. Hãy nhớ rằng bạn sống hiền lành lương thiện thì sẽ có trời xanh chứng giám, trời xanh sẽ không phụ bạn. Chứ nếu bạn cứ cho đi rồi mong chờ sẽ nhận lại được thứ gì đó thì đó chính là tâm cơ là vụ lợi. Hãy giúp người giúp đời với cái tâm bình thản nhất…
Nói là vậy nhưng có những ân tình mà có khi cả đời này chúng ta không thể báo đáp. Đó là công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Cha mẹ chính là 2 vị Phật sống hiện hữu ngay trong cuộc sống này, tội nghiệt lớn nhất của đời người chính là tội bất hiếu. Vậy nên, hãy luôn cố gắng làm mọi điều có thể để phụng dưỡng hiếu thảo với cha mẹ.
3.Món nợ thứ 3 : Nợ tiền bạc
Người xưa có câu: “Đồng tiền đi liền khúc ruột“, cũng đủ để bạn hiểu đồng tiền quan trọng như thế nào với mỗi người. Thế nên nếu không muốn mất bạn thì đừng nợ tiền của họ, nếu không muốn tình cảm sứt mẻ thì đừng nợ tiền của người thân.
Nhiều người quan niệm rằng đã là người thân, bạn bè thân thiết thì không nên câu nệ tiền bạc, đừng quá sòng phẳng. Tuy nhiên, càng sòng phẳng, rạch ròi về tiền bạc thì mối quan hệ ấy mới càng bền vững. Có thể rằng trên thực tế chuyện rõ ràng tiền bạc sẽ khó khăn với một số người.
Trong trường hợp đó nên phân định rõ đâu là khoản cần phải sòng phẳng và nếu đã mượn, nhất định phải trả đủ và đúng hạn. Đừng lo quá sòng phẳng sẽ khiến mối quan hệ căng thẳng, càng rạch ròi thì sẽ càng tạo tâm lý thoải mái cho cả hai bên.
Hãy nhớ rằng chỉ có bố mẹ mới yêu thương bạn vô điều kiện và không có thời hạn. Tất cả những mối quan hệ còn lại đều cần có điều kiện để xây dựng tình cảm bền vững, lâu dài. Và một trong những điều kiện tiên quyết ấy chính là tiền.
Nhà văn William Shakespeare từng viết: “Cho vay tiền bạc là mất đi tình bạn. Tốt nhất là đừng biến mình thành con nợ, cũng đừng là chủ nợ của bạn bè”.Khi ngỏ lời vay mượn tiền bạn bè, chắc hẳn bạn cũng đã tự “hạ” mình xuống 1 bậc, mất đi sự tự tin vốn có và nếu phải kể về hoàn cảnh khó khăn hiện tại, có thể bạn phải thực sự chịu sự “lép vế” so với đối phương.
Thậm chí, lòng luôn canh cánh một mối nợ. Người cho bạn vay tiền, có thể chẳng suy nghĩ gì, nhưng một khi bạn cầm số tiền đó trên tay, người bạn đó không chỉ đơn thuần là một người bạn mà bạn đã biết bấy lâu mà còn trở thành ân nhân.
Đôi khi, việc vay nợ tiền bạc có thể khiến bạn mất đi một mối quan hệ tốt. Trong trường hợp bạn là người cho vay, bạn có thể bị “xù nợ”, thất tín vì người đi vay không có khả năng trả lại số tiền vay bạn.
Nói cho cùng tiền bạc vẫn luôn là vấn đề nhạy cảm, và thật sự chỉ có những người đã “tu thành chính quả” mới không còn bận tâm đến chuyện này. Dù là bố mẹ, anh chị em ruột thịt nếu có hiểu lầm về chuyện tiền bạc, lợi ích của bản thân thì vẫn rạn nứt như thường.
Giữa những anh em, người trong nhà thực ra đôi khi không thể rõ ràng về tài chính. Tuy là như vậy, vẫn phải có những khoản cần sòng phẳng, xin là xin, cho là cho còn đã vay thì phải trả, trả thì phải trả đủ và nhất định phải trả đúng lúc. Có như vậy mới giữ được tình cảm bền lâu. Không phải lúc thì trả 1 ít lúc lại trả 1 ít, lúc người cho vay thì cho vay cả “1 cục”, mỗi lần lại nhận 1 ít như thế mất hay.
Bạn đừng nghĩ sòng phẳng quá sẽ khiến anh em mất vui, ngược lại, nếu bạn không rõ ràng minh bạch mới khiến người kia cảm thấy khó chịu, ấm ức trong lòng mà từ đấy tình cảm niềm tin của anh em sứt mẻ.
Đừng chỉ vì vài đồng bạc vô tri vô giác mà đánh mất thứ tình cảm đáng trân trọng cả một đời.Cho nên đã là người thân tốt nhất hãy rạch ròi các món nợ tiền bạc với anh em người thân.
4.Món nợ thứ 3 : Nợ duyên phận
Duyên nợ là một quan niệm để chỉ sự gặp gỡ giữa người này với người kia. Nếu hai người gặp gỡ nhau, yêu thương nhau, mang lại hạnh phúc cho nhau thì được gọi là duyên. Nhưng nếu hai người mang đến cho nhau khổ đau, phiền não thì gọi là nợ.
Ở đời có những mối quan hệ tốt đẹp phải biết trân trọng và giữ gìn, còn những mối quan hệ chỉ đem lại phiền não, rắc rối thì nên cắt đứt.Khi còn trẻ, một số người có những món nợ tình cảm. Khi lập gia đình, nhiều người vẫn còn dây dưa với người yêu cũ hay với người tình ngoài hôn nhân.
Đừng đánh giá thấp tai ương từ nợ duyên phận. Nếu bạn mềm lòng, còn vương vẫn tình cũ, những món nợ duyên này sẽ mãi đeo bám và phá hủy hạnh phúc gia đình bạn.Người xưa có câu: “Phải tu trăm năm mới đi cùng thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối.”
Vì vậy, phải khó khăn lắm người vợ và người chồng mới có thể gặp gỡ, yêu thương nhau, cùng nhau yêu đương, thề hẹn. Vì vậy, nếu đã quyết định sẽ cưới ai làm chồng, làm vợ thì hãy trân trọng mối duyên của mình. Vì lẽ đó khi yêu nhau, hai người cần phải làm sao để duyên kết thành nợ, từ đó tạo dựng nên một một hạnh phúc lâu bền. Vậy ở đây duyên chính là gặp gỡ còn nợ là gắn kết lâu bền.
Duyên phận là điều gì đó rất kì lạ, không ai có thể thực sự nói rõ về nó. Có thể hữu duyên vô tình quen biết nhưng lại hiểu thấu nhau. Có thể hài hòa với nhau, nhưng lại không thể ở gần nhau. Không cố ý theo đuổi thì lại có, bỏ tâm cố gắng tìm kiếm thì lại chẳng thành. Con người gặp nhau là bởi chữ duyên, sống và yêu nhau là bởi chữ nợ. Cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi.
Mỗi người đều có những cuộc gặp mà suốt đời này không thể nào quên, có những cuộc gặp là mãi mãi, nhưng cũng có những cuộc gặp sớm “đứt gánh giữa đường”. Tất thảy mọi thứ trên đời đến và đi đều là duyên phận, đừng cưỡng cầu.
Người quyết định bạn hạnh phúc hay khổ đau chính là bản thân bạn. Nếu không có sự cho phép của bạn, bất kể thứ gì cũng không thể khiến bạn đau buồn hay vui vẻ. Không ai cướp đi niềm hạnh phúc của bạn. Người có thể cướp đi điều đó là chính bạn, bởi vì bạn giao niềm vui của mình cho người khác nắm giữ. Bạn không cách nào ngăn chặn được cơn lũ, nhưng bạn có thể học cách kiến tạo một con thuyền.