Tại sao có người phụ nữ xinh đẹp giỏi giang lại có người xấu xí nghèo khổ
Con người khi sinh ra không có quyền lựa chọn giới tính, cuộc sống, gia cảnh hay cha mẹ của mình. Chính vì thế,nên cuộc sống mới có nhiều sự bất công, có người sinh ra đã được hưởng sung sướng, giàu sang, xinh đẹp lại có người vừa sinh ra đã bất hạnh, nghèo khổ, xấu xí
Với những người phụ nữ thì thông minh, xinh đẹp, học hành giỏi giang, thành đạt chính là điều bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn chứ không ai muốn mình nghèo khổ, xấu xí hay khiếm khuyết cả.
Mặc dù vậy, nhân vô thập toàn, ngoài người phụ nữ có dung mạo xuất thần thì cũng có những người ngoại hình không được ưa nhìn hay có nhiều khiếm khuyết.Vậy nên, phụ nữ hay nhìn những phụ nữ khác, thấy người ta xinh đẹp, sung sướng thì thường ganh tị và than thở rằng sao ông trời bất công quá, cùng là phận phụ nữ mà sao có người lại sở hữu quá nhiều, còn có người lại chẳng có gì cả. Thực ra, công bằng hay không rất khó nói.
Cuộc sống vốn dĩ rất bất công. Thế nhưng nếu phụ nữ hiểu điều này, họ sẽ không cảm thấy số phận đối xử với mình thiếu công bằng nữa. Phàm là điều gì trên đời cũng có nhân quả và cái duyên của nó
Chúng ta hãy cùng Kênh Tử Vi nghe lời Đức Phật dạy về nhân quả xấu – đẹp, sang – hèn của người phụ nữ để có thể rút ra bài học cho chính mình.
I.4 hạng phụ nữ theo Lời Phật dạy
Trong cuộc sống, chúng ta không ít lần được nghe hoặc tự bản thân đặt ra những câu hỏi như: “Tại sao trên thế gian này có một số phụ nữ hình dạng xấu xí, ngũ quan lệch lạc, da dẻ sần sùi, khô cằn; tỏa mùi hôi khó chịu, phải sống kiếp nghèo khổ, với thân phận tôi đòi, thấp hèn, ai cũng muốn tránh xa, không muốn gần gũi”?
Nhưng cũng có những kiếp phụ nữ tuy mang vẻ xấu xí như trên nhưng lại được hưởng cuộc sống sung túc, phú quý, có địa vị danh vọng, có kẻ hầu người hạ đông vui an nhàn hưởng phúc cùng con cháu. Lại cũng có những người phụ nữ có vẻ ngoài lộng lẫy, xinh đẹp, ngũ quan cân đối, duyên dáng, đi đến đâu cũng được người ta trầm trồ, tán thưởng, chiêm ngưỡng.
Thế nhưng cuộc sống của họ lại rơi vào hoàn cảnh éo le, bất hạnh, chẳng có của cải tài sản gì, không có địa vị, danh tiếng trong xã hội. Hơn nữa, lại có người được sinh ra đã có hết tất cả mọi thứ, từ nhan sắc, tài năng đến tiền tài, danh vọng. Mọi thứ đều hoàn hảo, tuyệt vời.
Theo như lời phật dạy, thì phụ nữ vốn được chia thành 4 kiểu người như sau
1.Hạng phụ nữ thứ nhất: Xấu xí, đói nghèo và bất hạnh
Trên thế gian này có một số phụ nữ ngoại hình xấu xí, ngũ quan xiêng lệch, da dẻ sần sùi, khô cằn; tỏa mùi hôi khó chịu, lại còn sống đời nghèo nàn, đói khổ trong thân phận tôi đòi, thấp hèn, hạ liệt làm cho ai cũng muốn tránh xa, không muốn gần gũi.
Người phụ nữ thuộc hạng này tính tình nóng nảy, dễ dàng nổi cơn lôi đình khi có ai xâm phạm đến, dù chỉ là việc nhỏ mọn, vụn vặt, do đó thường gây thù chuốc oán với người khác. Không những thế, hạng người phụ nữ này sống ích kỷ, không tin phật pháp, không hoan hỷ tạo phước, không bao giờ bố thí cơm, nước, hoa quả,… cho người đói khổ.
Ngoài ra, tính tình họ thường hay đố kỵ đối với những người có của cải, những người có nhiều lợi lộc, người được quần chúng cung kính, mến mộ; và họ còn làm nhiều việc sái quấy, xấu ác khác nữa.
Lời Phật dạy về cái đẹp, số phận người phụ nữ này sẽ bị nhiều quả báo đau khổ, nếu do ảnh hưởng một phước lành nào đó trong quá khứ, được tái sanh trở lại làm người thì sẽ rơi vào trường hợp hạng phụ nữ thứ nhất: Vừa xấu xí, đói nghèo vừa sống đời hạ liệt, bất hạnh.
Hạng phụ nữ thứ nhất sở dĩ vừa xấu xí vừa nghèo khổ, bần tiện vì trong quá khứ họ đã tạo ra quá nhiều nghiệt làm ảnh hưởng đến phúc báo: đầu tiên, họ là những người có tính tình nóng nảy, hỉ nộ bất thường, chỉ cần một việc nhỏ nhặt cũng khiến họ nổi cơn tam bành, trút mọi tức giận lên đầu người khác;
thứ hai, họ là những kẻ thờ ơ, không biết làm việc thiện, giúp đỡ những người đói khổ, khó khăn hơn mình; thứ ba, họ thường hay đố kỵ, hay bì tị với những người được nhiều tài lộc, đạt được nhiều ưu ái và nổi bật hơn họ. Ngoài ra, họ còn làm nhiều việc xấu khác.
2.Hạng phụ nữ thứ hai: Xấu xí nhưng lại phú quý và vinh hoa
Trên thế gian có hạng phụ nữ tuy xấu xí nhưng lại sống đời phú quý, có danh vọng, có địa vị cao sang, lộc tài phú túc, cháu con cùng kẻ hầu người hạ đông vui, thịnh mãn.
Hạng phụ nữ này có tính tình hung hãn, dữ dằn, dễ dàng nổi cơn thịnh nộ như trường hợp thứ nhất; nhưng họ lại có đức tin, có tâm tạo phước điền, biết bố thí những kẻ cơ cực, đói nghèo.
Hạng nữ này còn có những đức tính tốt khác là không có tâm đố kỵ với những người nhiều lợi lộc; không ganh tỵ với những người được tán dương, khen ngợi, không tỵ hiềm đối với những người được sự cung kính, cúng dường. Ngoài ra, họ còn làm được nhiều việc đúng đắn, lành tốt.
Hạng phụ nữ này, sau khi lâm chung thường được sinh vào những cảnh giới tốt đẹp; tuy nhiên, nếu sanh trở lại làm người thì sẽ rơi vào trường hợp thứ hai: Tuy thân sắc xấu xí nhưng lại được cao sang, phú quý.
Hạng phụ nữ thứ hai sở dĩ nhận được mệnh như vậy là vì họ gieo nhân tương đồng với hạng phụ nữ thứ nhất ở chỗ họ hay nóng nảy, hung hăng, dữ dằn với người khác. Song điều khác biệt là họ có cái tâm thiện lương, hay giúp đỡ những người đói khổ, khó khăn hơn họ.
Ngoài ra, trong thâm tâm, họ không hề hiềm tị với bất cứ ai, dù người đó xinh đẹp, được ưu ái, được tán dương, được cho nhiều lợi lộc, ưu đãi hơn họ. Chính vì điều tốt lành mà họ đã làm giúp họ có một cuộc sống sung sướng, song tính xấu của họ khiến họ nhận cái quả là tướng mạo xấu xí.
3.Hạng phụ nữ thứ 3: Có dung sắc xinh đẹp, mỹ lệ nhưng lại bất hạnh, đói nghèo
Có hạng phụ nữ có ngũ quan cân đối thẩm mỹ, duyên dáng; nhan sắc vô cùng xinh đẹp, da dẻ trắng ngà lại tỏa mùi thơm, đi đến đâu ai cũng trầm trồ, tán thán, chiêm ngưỡng; nhưng lại sống đời nghèo khó, thiếu cơm, thiếu áo, chẳng có của cải tài sản gì, chẳng có địa vị, danh tiếng gì trong xã hội.
Hạng phụ nữ này không có hoặc ít có tâm sân hận, luôn dịu dàng, từ hòa, mát mẻ, thần sắc luôn phấn chấn, tươi vui. Nếu có ai lỡ nói lời khó nghe hay xúc phạm, họ cũng không bất bình, không giận dữ, không phẫn nộ; chẳng bao giờ hiềm hận ai, chẳng gây thù chuốc oán với ai.
Tuy nhiên, họ không có đức tin, không có tâm tạo phước điền, không bố những người cơ hàn, đói khổ.Họ còn có tâm đố kỵ với người nhiều lợi lộc; những người được sự tán dương khen ngợi, được sự thương yêu, quý mến; đồng thời họ còn có những hành động sai quấy, xấu ác khác nữa.
Hạng phụ nữ này sau khi chết, nếu như tái sanh trở lại làm người thì họ rơi vào trường hợp thứ ba: Có dung nhan vô cùng xinh đẹp nhưng lại sống đời tối tăm, đói nghèo, bất hạnh.
Hạng phụ nữ thứ ba là những người trong qua khứ luôn giữ được tính tốt là không sân hận, luôn dịu dàng, hòa ái, thần sắc lúc nào cũng phấn chấn, tươi vui, họ không so đo với những người nói xấu hay xúc phạm đến mình, họ không hận thù ai bao giờ.
Thế nhưng họ lại là những người không biết hành thiện, thờ ơ, vô tâm, không chịu giúp đỡ những người khốn khó. Họ lại có tâm nghi kỵ với những người ưu việt hơn họ, ganh ghét những người được tán thưởng, được mọi người yêu quý.
Chính thói xấu trong quá khứ đã khiến họ nhận cái quả là tuy xinh đẹp nhưng lại sống cuộc đời bất hạnh, u tối.
4.Hạng phụ nữ thứ 4: Vừa có dung sắc xinh đẹp, mỹ lệ vừa được sống trong phú quý, vinh hoa
Người phụ nữ thuộc hạng này hầu như toàn diện về ngũ quan, dung nghi và sắc đẹp mỹ lệ như trên; lại còn sống đời phú quý vinh hoa, toàn mãn về của cải tài sản, toàn mãn về lộc tài, toàn mãn về địa vị, danh vọng, chồng con, nô bộc, thường được thế gian tôn thờ, trọng vọng và chiêm ngưỡng.
Hạng phụ nữ này không có hoặc ít có tâm sân hận, luôn dịu dàng, từ ái, mát mẻ, thần sắc luôn phấn chấn. Họ có đức tin, có tâm tạo phước điền, biết bố thí những kẻ cơ cực, đói nghèo.
Đồng thời, hạng phụ này lại còn có những đức tính tốt khác là không có tâm đố kỵ với những người nhiều lợi lộc; những người được tán dương, khen ngợi; những người được sự cung kính, cúng dường.
Ngoài ra, họ còn làm được nhiều việc đúng đắn, lành tốt khác nữa. Hạng phụ nữ này sau khi lâm chung thường sanh vào những cảnh giới tốt đẹp; nếu sanh trở lại làm người thì họ rơi vào trường hợp thứ tư: Vừa có dung sắc xinh đẹp, mỹ lệ vừa được sống trong phú quý, vinh hoa.
Hạng phụ nữ thứ tư lại tụ hội những điều tốt của 3 hạng phụ nữ trên song lại không có những thói xấu giống như vậy.Họ luôn đối xử mọi người với tâm từ ái, yêu thương, hòa nhã, thần sắc lúc nào tươi tỉnh.
Đã thế, họ còn biết hành thiện, biết nâng đỡ những người đói khổ, bất hạnh. Không những vậy, họ còn không bao giờ ganh tị, đố kỵ với những người may mắn hơn mình, không ganh ghét với những người nổi bật và được yêu mến nhiều hơn họ.
Chính nhờ những điều này mà sau khi tái sinh trở lại, họ luôn sống trong cảnh giới tốt đẹp: không chỉ mỹ lệ, rạng ngời mà còn cả đời vinh hoa, phú quý, được yêu thương, cung phụng cả đời!
II.Bài học rút ra từ nhân quả XẤU – ĐẸP, SANG – HÈN của người phụ nữ
Chúng ta đã thấy và hiểu được tại sao lại có việc phân chia thành 4 hạng người phụ nữ, để chúng ta có thể rút ra bài học cho mình
– Thứ nhất : Do tính tình nóng nảy hay giận dữ, nhiều sân hận, nên những người phụ nữ dễ chuốc oán, sinh thù, mặt mày luôn cau có, bẳn gắt. Chính chúng là nhân, là duyên, tạo nên hạnh nghiệp, sinh ra quả báo có khuôn mặt xấu xí, ngũ quan xiêng lệch, da dẻ sần sùi, tỏa mùi hôi khó chịu, khó nhìn, khó ưa.
– Thứ hai: do không có đức tin, không có giữ giới, không biết bố thí. Đó chính là nhân, là duyên, là hạnh nghiệp đưa đến quả báo có đời sống cơ cực, đói khổ, thiếu cơm, rách áo.
– Thứ ba : Do có tâm đố kỵ, ganh ghét, tỵ hiềm đối với những người có địa vị, danh vọng, tài sản. Đó chính là nhân, là duyên, là hạnh nghiệp đưa đến quả báo thấp hèn trong thân phận nô bộc, thị tỳ, nô lệ, dâm nữ… là thang bậc hạ liệt nhất trong xã hội.
– Thứ tư : Do ít có tâm sân hận, luôn dịu dàng, từ hòa, mát mẻ, thần sắc luôn phấn chấn, tươi vui. Đó chính là nhân, là duyên, là hạnh nghiệp đưa đến quả báo có sắc thân xinh đẹp, da dẻ mịn màng, tỏa mùi thơm, ngũ quan cân đối, tuyệt mỹ như là hiện thân tiên nữ trên đời này.
– Thứ năm : Do có đức tin, có tâm tạo phước điền, biết bố thí những kẻ cơ cực, đói nghèo. Đó chính là nhân, là duyên, là hạnh nghiệp tốt lành cho quả báo giàu sang, phú túc, thịnh mãn lộc tài.
-Thứ sáu : Do không có tâm đố kỵ với những người nhiều lợi lộc; không ganh tỵ với những người được tán dương, khen ngợi; không tỵ hiềm đối với những người được sự cung kính, cúng dường; ngoài ra, họ còn làm được nhiều việc đúng đắn, lành tốt khác nữa.
Đó chính là nhân, là duyên, là hạnh nghiệp đưa đến quả báo cao sang, đạt địa vị, danh vọng tối thắng mà thế gian ai cũng kính trọng, tôn quý.Đấy chính là sáu nhân, sáu duyên, sáu hành nghiệp đưa đến sáu quả báo, sáu hoàn cảnh với ngũ quan, dung sắc, tài lộc, địa vị, danh vọng khác nhau.
Người xưa có câu: “Tướng tuỳ tâm sinh, cảnh tuỳ tâm chuyển”. Mỹ phẩm, dược phẩm, phẫu thuật thẩm mỹ… có thể cải thiện nhan sắc nhất thời; nhưng chỉ có tu tâm dưỡng tính mới mang lại dung nhan xinh đẹp từ gốc rễ. Nguyên lý này cũng áp dụng với mọi yếu tố hoàn cảnh bên ngoài khác của người phụ nữ như tiền tài, danh vọng, con cái.
Như vậy, theo lời Phật dạy, tướng mạo và nghiệp báo có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Mỗi người khi được sinh ra trên cõi đời đã mang một thân phận. Ai cũng mong muốn mình đẹp đẽ, khả ái, chẳng ai muốn mình xấu xí, khiếm khuyết và khó nhìn.
Sở dĩ có sự sai khác giữa nét đẹp về dung mạo của mỗi cá nhân vì những người đó đã gieo những nghiệp nhân khác nhau trong quá khứ.Tác nhân cơ bản và quan trọng nhất ảnh hưởng đến dung mạo xấu xí, khiếm khuyết là nghiệp được tạo ra do sự nóng nảy, sân hận, thiếu kiềm chế, bức xúc, chống đối và bất mãn.
Không cần đợi đến kiếp sau, chỉ ngay trong hiện tại, những tâm lý và hành vi kể trên đã tàn phá, hủy hoại và làm thay đổi đáng kể diện mạo của người hay sân giận.Ngược lại, người có tâm hoan hỷ, hòa ái, bình tĩnh, khoan dung và tràn đầy tình thương thì nét đẹp trên dung mạo vốn có của họ càng được nhân lên nhờ năng lượng của hoan hỷ và hòa ái.
Cũng có những người ít chê bai kẻ khác, thường hay khen ngợi điều tốt lành của mọi người. Đây cũng chính là nghiệp nhân cho nhan sắc tươi đẹp của người ấy trong hiện tại và ở các kiếp sau.
Vì thế, nuôi dưỡng và tăng trưởng lòng từ để thương yêu, tha thứ, bao dung và nhất là thực hành chuyển hóa nóng nảy, giận hờn là nghệ thuật sống an vui theo lời Phật dạy. Chính những điều ấy là chất liệu để hình thành thành nên vẻ khả ái, đáng yêu nơi mỗi người.