7 điều KHÔNG ĐÁNG để chúng ta làm trong đời theo lời Phật dạy
Hầu như tất cả mọi người đều muốn có được sự thanh tịnh tâm hồn trong đời sống của mình. Ai cũng muốn có được hạnh phúc để quên đi những khó khăn, vất vả và những lo âu của họ. Và tận hưởng những giây phút an lạc trong nội tâm và giải thoát khỏi những âu lo phiền muộn.
Câu hỏi là làm thế nào để đem lại sự an lạc nội tâm nhiều hơn trong đời sống hằng ngày của bạn và quan trọng hơn nữa là làm thế nào để kinh nghiệm được điều đó mỗi khi gặp khó khăn. Bạn cũng có thể đặt câu hỏi là liệu mình có thể làm cho nó trở thành một thói quen và luôn luôn tận hưởng nó ở bất cứ trường hợp nào.
Trước tiên, bạn cần phải học cách để có được nhiều giây phút an lạc nội tâm trong đời sống hằng ngày. Sau đó, bạn mới có thể nhận diện được những giây phút này mỗi khi gặp khó khăn rắc rối – đây là lúc cần thiết nhất cho sự vắng lặng và thanh bình của nội tâm.
Mời quý vị và các bạn chúng ta cùng Kênh Tử Vi tham khảo bài viết dưới này với chúng tôi.
1.Điều không đáng thứ nhất theo lời Phật dạy : Trốn tránh trách nhiệm
Cuộc sống hiện đại với thật nhiều cám dỗ, khiến con người ta dễ dàng bị cuốn theo những thứ không tốt, con người sống dễ dàng buông thả. Vì vậy mỗi chúng ta cần phải sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình và cộng đồng.
Trước tiên chúng ta cần hiểu thế nào là trách nhiệm, trách nhiệm là nghĩa vụ mà chúng ta cần hoàn thành. Sống có trách nhiệm là việc chúng ta phải sống tốt đẹp, sống có ước mơ, hoài bão, tránh xa những cám dỗ, nghiêm khắc đặt bản thân vào trong khuôn khổ.
Để làm được điều này quả thực không dễ dàng bởi thật khó để giữ tâm bình thản khi đối diện với khó khăn.Nhưng bình tĩnh đối diện mới là chìa khóa giải quyết mọi khó khăn, còn trốn tránh trách nhiệm thì chỉ lãng phí thêm thời gian cũng như sự lo lắng của bản thân mà thôi.Giả sử nếu một ngày đẹp trời nào đó, tinh thần trách nhiệm của loài người bị mất đi, hãy hình dung một viễn cảnh của xã hội:
Con người không biết mình sống để làm gì. Sống lang thang, bơ vơ, vô định. Tất nhiên, lúc đó không còn là sống mà chỉ là tồn tại. Con người sẽ vui chơi ăn uống vô độ, hủy hoại sức khỏe bản thân. Con người sẽ chây lười, chẳng làm gì để giữ gìn bản thân và phát triển bản thân. Thiếu tính trách nhiệm, con người đánh mất chính mình.
Lúc đó, cha mẹ chẳng cần nuôi con, sống chết mặc bay. Con cái cũng chẳng thèm quan tâm cha mẹ, mặc kệ đấng sinh thành. Ông bà bị bỏ rơi cho đến chết. Anh chị em thân ai nấy lo, mạnh ai nấy sống, chẳng phụ giúp gì nhau. Vợ với chồng không cần nghĩ cho nhau, chẳng cần sống chi cho tròn chữ nghĩa. Thiếu tính trách nhiệm, gia đình hoàn toàn đổ vỡ.
Ra đường cái gì của chung xem như không cần gìn giữ. Pháp luật sẽ là con số không. Chẳng còn sự giúp đỡ, chẳng còn quyên góp vì đồng bào ruột thịt, chẳng còn chiến dịch tình nguyện… Mất đi trách nhiệm, xã hội sẽ là một xã hội vô cảm.
Để sống có trách nhiệm, chúng ta phải sống có trách nhiệm với bản thân. Tránh xa những thói hư, tật xấu, sống có ước mơ, khát vọng, hoài bão. Có nguyên tắc sống, không ỷ lại vào người khác hoặc làm những việc ảnh hưởng tới tương lai của mình.
Sống có trách nhiệm với gia đình, là một người con ngoan, hiếu thảo với ông bà, cha mẹ. Sống đúng chuẩn mực đạo đức lành mạnh. Cha mẹ có trách nhiệm nuôi dạy con cái bởi vì tính cách một đứa trẻ có ảnh hưởng rất lớn từ gia đình, chính vì vậy muốn một đứa trẻ trở thành một người tốt, thì ngay khi còn trong nôi, gia đình cần phải có trách nhiệm dạy con phải biết yêu thương, chia sẻ.
Sống có trách nhiệm đối với xã hội là sống có ích, cống hiến sức lực, trí óc của mình để xây dựng đất nước ngày càng tốt đẹp hơn.
Một người sống có trách nhiệm là một người luôn hoàn thành tốt công việc được giao cho dù đó là việc to hay nhỏ. Sống trách nhiệm với xã hội sống không thờ ơ, tránh xa các thói hư, tật xấu trong xã hội. Làm việc thiện, dám đứng lên đấu tranh chống cái xấu, cái ác.
Bên cạnh những tấm gương sống có trách nhiệm, có thái độ sống lành mạnh thì còn rất nhiều những người sống vô trách nhiệm, họ vô trách nhiệm với chính bản thân họ, ăn chơi, bị cuốn vào những tệ nạn xã hội, gây lên gánh nặng cho gia đình và xã hội. Những người sống vô trách nhiệm sẽ làm đẩy lùi sự phát triển của xã hội.
2.Điều không đáng thứ hai theo lời Phật dạy :Tự lừa dối bản thân
Huyễn hoặc hay lừa dối bản thân cũng là một. Mình không tài giỏi nhưng cứ tự lừa dổi rằng mình giỏi giang hơn người, mình đang đau khổ nhưng lại cứ huyễn hoặc bản thân trong thứ hạnh phúc mông lung, khó nắm bắt.
Tự lừa dối bản thân là điều không đáng làm trên đời này. Bởi khi ấy, bạn sẽ chẳng nhận ra khả năng và vị trí của mình ở đâu, không có hướng đi rõ ràng, luôn quẩn quanh trong những suy nghĩ tiêu cực.
Vậy nên, nếu muốn gặp được cơ hội tốt, muốn được thành công và hạnh phúc, hãy bắt đầu từ việc chân thành đối đãi với chính mình. Có yêu bản thân thì mới yêu được mọi người xung quanh cũng chính vì lẽ đó.
3.Điều không đáng thứ ba theo lời Phật dạy: Cố gắng trở thành người khác
Ai cũng từng một lần trong đời ngưỡng mộ người khác và mong muốn bản thân mình trở thành người ấy. Đó thực sự là một sai lầm không đáng có.Một người xinh đẹp, thông minh, thành đạt, ưu tú… hơn mình, nhưng có một sự thật là họ không phải mình và mình chẳng bao giờ là họ.
Đẩy mình để trở thành người nào đó không phải là chuyện dễ dàng. Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta thấy mình trong các tình huống đòi hỏi bản thân phải thích ứng, trở thành một ai đó khác không phải chính ta.
Vào thời kỳ khủng hoảng, chúng ta tìm thấy đủ lý do và động lực để biến mình thành những cá nhân cần thiết để hoàn thành công việc. Tuy nhiên, loại chuyển đổi này thường không bền vững. Trở thành một người khác không có nghĩa là không thể, tuy nhiên cơ hội cho sự thất bại sẽ là vô tận.
Bạn có thể tự đẩy mình đến giới hạn và làm như vậy trong nhiều năm, thậm chí là nhiều thập kỷ. Tuy nhiên, một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra rằng bạn lãng phí quá nhiều thời gian chỉ để trở thành người nào đó không phải con người thật của mình.
Trước khi mọi việc trở nên tồi tệ hơn trước khi bị sụp đổ hoàn toàn, bạn có thể đẩy mình đi xa hơn vào con đường sai lầm .Nó giống như uống rượu hay ma túy – bạn càng tiêu thụ nhiều, bạn sẽ càng cảm thấy tồi tệ hơn và rồi một ngày khi nhìn vào chính mình bạn sẽ không còn nhận ra được hình hài của bản thân.
Thay vì cố gắng để trở thành người khác, hãy là chính bản thân mình, cố gắng hết sức để trở thành người tốt, lương thiện, bao dung nhân loại. Và khi ấy, chính bạn cũng trở thành người đáng ngưỡng mộ trong mắt mọi người xung quanh.
4.Điều không đáng thứ ba theo lời Phật dạy :Chìm đắm mãi trong quá khứ
Phật chỉ ra điều không đáng làm trong đời người, trong đó có việc chìm đắm mãi với quá khứ. Quá khứ là thứ đã qua đi, không lấy lại được. Tương lai là những gì sắp diễn ra, không nắm bắt được. Hiện tại mới là cuộc đời, là lẽ sống của mỗi người.
Ai trong chúng ta cũng đều có khoảng thời gian sống “thân ở hiện tại mà tâm lại ở quá khứ”, những chuyện của ngày hôm qua có thể là kỉ niệm đẹp, cũng có thể là chuyện đau buồn… Dù theo cách nào, dù muốn hay không muốn, thì những chuyện đã qua sẽ mãi luôn được mang theo trong tâm mỗi người, chỉ khác là ở cách ứng xử của mỗi người mà thôi.
Người tích cực luôn nhìn thấy bài học chính diện từ những biến cố của cuộc đời. Cũng sự việc đó nhưng có những người bị vùi dập, mãi sống với nỗi đau quá khứ mà không thoát ra được.Điều gì tạo nên sự khác biệt? Chính là do cách nhìn cuộc sống, lựa chọn của tự thân mỗi người. Bạn chọn sống ở hiện tại, vượt qua cơn giông bão đó hay để nó cuốn trôi, sống mãi với ngày hôm qua?
Những chuyện tốt đẹp xưa, khi nhớ lại thường mang theo dư vị tích cực, những chuyện không như ý, khi nhắc lại vẫn cảm giác buồn khổ. Nếu cứ hoan hỷ mãi với thành công tạo nên sự tự mãn, cứ nghiền ngẫm mãi với quá khứ đau buồn, thì sẽ mãi trong đống bùn mà không thoát ra được.
Những gì xảy ra đã xảy ra rồi, không ai muốn những điều không như ý, nhưng cuộc sống là vậy, cần học cách chấp nhận và vượt qua.Làm thế nào để có thể hạnh phúc khi ta cứ mãi nhớ về quá khứ đau buồn, những chuyện đã qua?
Sống trong quá khứ như một hành động cọ xát vào vết thương nhiều lần, thay vì để nó lành lại. Nếu tình trạng này kéo dài, có thể dẫn tới trầm cảm ngày càng nặng hơn.Đang ở hiện tại mà cứ hoài về quá khứ thì bạn sẽ bị khổ tâm, vô trách nhiệm với bản thân, có lỗi với chính mình; hoài niệm quá khứ sẽ ăn mòn sự cố gắng, nhụt chí và thể hiện sự bất lực của bản thân.
Nếu sống cả tâm và thân đều ở hiện tại, thì làm chủ cuộc sống của chính mình, hài lòng với những gì mình đang có, tu dưỡng bản thân, hướng tới một tương lai sáng.Một nhà hiền triết đã nói: “Nếu bạn thấy buồn khổ, bạn đang sống trong quá khứ. Nếu bạn thấy lo lắng, bạn đang sống trong tương lai. Nếu bạn thấy bình an, bạn đang sống trong hiện tại”.
Hạnh phúc luôn ở giây phút hiện tại. Chúng ta xứng đáng hạnh phúc ngay từ giây phút hiện tại này. Vậy nên, sống ở hiện tại chỉ đơn giản là học được cách hiện diện trong mỗi khoảnh khắc, ở đây và ngay bây giờ.Vì thế, đừng mãi đắm chìm trong quá khứ để rồi khi thực sự thức tỉnh đã thấy mình già nua, lạc hậu, khó lòng bắt đầu cuộc đời mới.
5.Điều không đáng thứ năm theo lời Phật dạy :Sợ phạm sai lầm, trách móc bản thân
Có người làm mọi việc bất chấp sai lầm, nhưng cũng có người không dám làm việc gì vì sợ phạm sai lầm. Thử hỏi trong đời, có mấy người là không từng trải qua sai lầm để gặt hái thành công.
Đôi khi, điều khiến bản thân mỗi người hối hận, day dứt mãi không phải là làm một việc sai lầm mà là không dám làm nó.
Trách móc bản thân vì phạm sai lầm, cũng là điều tốt để phản tỉnh, đánh thức cái thiện lương trong tâm hồn, giúp bản thân trưởng thành hơn. Mỗi sai lầm hôm nay sẽ là bài học kinh nghiệm cho tương lai, giúp bạn hoàn thiện chính mình.
Vì thế, thay vì trách cứ bản thân, chi bằng hãy tìm cách sửa đổi nó, biến nó thành động lực để giúp mình bay cao bay xa hơn nữa trong cuộc đời.Rất nhiều người bị cuộc sống vùi dập, không phải là do những vấn đề khó khăn, to lớn khó giải quyết mà lại vì những chuyện nhỏ nhặt quá đỗi tầm thường. Bởi vì những việc nhỏ bé vặt vãnh kia có thể không ngừng làm tiêu hao tinh thần và sức lực của con người.
Vào cuối thời Đông Hán, một người đàn ông tên là Mạnh Mẫn đã mua một chiếc vò đất và vô tình làm vỡ nó khi đi trên đường.Mạnh Mẫn liền bỏ đi ngay mà không thèm nhìn nó lấy một cái. Người qua đường thấy lạ bèn đến hỏi: “Cái vò của anh bị vỡ rồi, sao anh không thèm nhìn nó lấy một cái”.Mạnh Mẫn trả lời: “Cái vò bị vỡ rồi, thế tôi còn nhìn làm gì nữa?”
Đối với Mạnh Mẫn, việc ở lại và tiếc một cái vò có thể khiến anh ta bị lỡ mất thời gian trở về nhà trọ, nơi anh ta có thể nghỉ chân vào buổi tối, hoặc có thể bỏ lỡ ánh hoàng hôn rực rỡ ngoài kia. Thay vì đứng lại và hối hận, tốt hơn hết là nên khởi hành ngay lập tức, không dừng lại và không nhìn lại.
Trên đời này, cái gì cũng có cái giá phải trả, nếu bạn lãng phí thời gian cho những việc không đáng thì chắc chắn bạn sẽ bỏ lỡ những điều tốt đẹp khác.Thay vì lãng phí cuộc đời để vướng vào những điều không đáng có, tốt hơn hết bạn nên tiến về phía trước ngay lập tức, không vướng bận, không hối hận và không ngoảnh đầu nhìn lại.
Khi đối mặt với thất bại (kết quả học tập không như mong muốn, trượt kì thi, không thực hiện được công việc mà mình mơ ước, kế hoạch không thành công,…), cảm giác tội lỗi và tự trách bản thân thường chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên nếu phải đối mặt với những sự kiện có tính chất nghiêm trọng như tai nạn, sự cố dẫn đến sự mất mát quá lớn về người và của, tình trạng có thể kéo dài hơn.
Những người tự trách bản thân luôn lặp đi lặp lại suy nghĩ bản thân là người thất bại, không xứng đáng và nên bị ghét bỏ. Những suy nghĩ quẩn quanh này giết chết những cảm xúc tích cực và gây ra nhiều ảnh hưởng đối với sức khỏe lẫn cuộc sống.
6.Điều không đáng thứ sáu theo lời Phật dạy: Đáp ứng mọi nhu cầu bản thân
Phật chỉ ra rằng, dục vọng con người như chiếc thùng không đáy, gần như là vô hạn. Bởi thế, trong đời này, nhu cầu bản thân, những điều chúng ta mong muốn là vô cùng nhiều, khó mà kể hết.Con người khi sinh ra, đến với thế gian này, đều là trần truồng, đều không mang theo thứ gì hết. Hết thảy của cải vật chất mà chúng ta tích lũy trong đời lại đều là vật ngoại thân, khi chết chẳng mang theo đi.
Đối diện với sinh tử, con người chỉ là những hạt bụi. Thế nhưng trên đường đời người ta vẫn thường bị rất nhiều cám dỗ hấp dẫn, bị rất nhiều dục vọng lay động. Trong xã hội hiện đại này, rất nhiều người còn xem dục vọng là bản năng của con người, là động lực sống đến nỗi miệt mài theo đuổi…
Dục vọng, ham muốn của con người bao gồm rất nhiều phương diện khác nhau, từ ăn uống, hưởng thụ vật chất, tới danh, lợi, sắc, quyền thế, tình cảm… Một người nếu không biết cách tiết chế dục vọng của bản thân mình, không có chừng có mực thì cả đời người ấy cũng chỉ là quá trình tìm kiếm sự thỏa mãn những tư dục không ngừng sinh ra mà thôi. Chỉ những người trí tuệ “thanh tâm quả dục” mới hiểu được đạo lý đơn giản là phúc, thấy đủ thường vui, từ đó mà thấy được bình thản mới là trạng thái đúng đắn của con người…
Một người có ham muốn càng lớn thì áp lực càng nhiều, dục vọng càng mạnh thì càng dễ bị ràng buộc chặt hơn. Khi đã rơi vào vực thẳm dục vọng thì người ta sẽ không thể thoát ra được. Khi ấy, dục vọng sẽ ăn mòn ý chí, làm sa đọa lương tri và hậu quả là biến người ấy thành nô lệ của ham muốn.
Con người tựa như một bình nước, đổ nước bẩn vào thì sẽ được gọi là bình nước bẩn, đổ nước sạch vào thì chính là bình nước sạch. Ham muốn một khi nhiều lên thì biết làm sao đây? Trong cuộc sống hiện thực, có rất nhiều người đã vì dục vọng mà thương thân, bại danh, đánh mất uy tín và nhân cách của bản thân. Khi tâm của một người chứa đầy lợi ích cá nhân thì người ấy không thể có một nhân cách tốt đẹp hay ý chí mạnh mẽ được.
Một người khi không mang theo ham muốn thì phẩm chất sẽ tự trở nên cao đẹp. Khi không có dục vọng, con người sẽ có ý chí mạnh mẽ và trí tuệ được khai thông. Khi không bị lợi ích chi phối, con người sẽ có thể tìm được phương hướng trong cõi mê này, nó cũng khiến con người luôn lý trí, ở trong mọi cám dỗ mà bảo trì được tâm thái thanh tỉnh, không đánh mất mình.
“Vô dục tắc cương” là một cảnh giới tâm linh cao thượng, một người nếu “vô dục” thì tâm sẽ an, nhân phẩm sẽ giống như cây tùng, cây bách, mặc cho mây đen xoay vần, vũ bão quay cuồng cũng vẫn vĩnh viễn đứng thẳng trong thế gian mà không bị gục ngã.
Tuy nhiên, có những thứ thực sự khiến ta thỏa mãn và hạnh phúc đôi khi rất ít và đơn giản, đó có thể là nụ cười, là sự cho đi, là tình yêu thương…
Hãy tu tâm dưỡng tính, biết được nhu cầu nào là cần thiết và điều gì cần buông bỏ. Mải mê chạy theo để đáp ứng mọi nhu cầu bản thân là điều không đáng để làm trong đời này.
7.Điều không đáng thứ bảy theo lời Phật dạy: Lãng phí thời gian vào nhầm người
Cuộc đời ngắn ngủi, sinh tử liền kề, nên đừng đem những ngày tháng quý giá ấy để lãng phí nhầm người. Đôi khi chúng ta chìm đắm trong đau khổ mà quên mất cách buông bỏ, đẩy lùi phiền não.
Bạn bè tốt là cả khi giàu sang hay cơ hàn đều nghĩ tới nhau. Chứ người mà khi phú quý huy hoàng mới đến kết giao thì chưa chắc đã là bạn chân chính.
Có một câu nói như thế này: “Không biết từ lúc nào mà mọi thứ đồ đều có hạn sử dụng. Cá thu đao sẽ hết hạn sử dụng, thịt hộp sẽ hết hạn sử dụng, thậm chí cả bọc ni lông cũng hết hạn sử dụng. “Các mối quan hệ của con người cũng vậy. Có một số người không nên cưỡng ép, có một số mối quan hệ không nên níu kéo. Nên học cách chấp nhận rằng bất kì ai cũng có thể ngày càng xa cách, và phải chấp nhận rằng bất kì ai cũng có thể nói lời li biệt.
Không nên giống như đứa trẻ, cứ cố nắm lấy đồ vật không muốn buông, chỉ có cách buông bỏ đi, mới có thể nhận về phần thưởng tốt hơn.Với những người không đáng, với những chuyện không đáng hay với những thứ đồ không đáng, chúng chỉ đang cố gắng tước đoạt đi những thứ tốt đẹp hơn trong cuộc sống của bạn mà thôi. Điều bạn cần làm là giành lấy những thứ tốt đẹp vốn thuộc về bạn từ tay những thứ không xứng đáng đó.
Đừng đánh giá quá cao mối quan hệ của bạn với bất kỳ ai và cũng đừng đánh giá thấp khả năng độc hành của bạn.Chỉ có cách không vướng bận những chuyện không đáng thì mới có thể làm được điều này, đó là: Trong lòng vô ưu vô sự, trong lòng vui vẻ an nhiên.